TẤT CẢ VỀ ĐƯỜNG THỐT NỐT SỆT

TẤT CẢ VỀ ĐƯỜNG THỐT NỐT SỆT

Thốt nốt được trồng và chế biến tại An Giang, nơi duy nhất ở Việt Nam này có cây thốt nốt, nó nuôi sống hàng trăm doanh nghiệp, hàng ngàn hộ dân. Tuy nhiên không phải cứ đến An Giang là bạn sẽ mua được thốt nốt ngon, đó là lý do khách đi du lịch nhưng vẫn về chỗ mình lấy đường, là do lò nấu, là do con người nấu ra dòng đường này


“Gia đình chú làm nghề 30 năm, có vợ và 2 người con trai ở cùng nhà, trong mùa thì nấu 1 ngày cao nhất là 70 kí đường, trái mùa thì tầm 20, 30 kí. 

Nước thốt nốt có quanh năm, nhà ai có khoảng 30 cây là đường có quanh năm, 1 cây tầm 20-50 lít tùy mùa, cho nên ngay mùa nấu đường thả ga, chỉ sợ không đủ sức, nếu dư thì có thể trữ lại

Thốt nốt ngay vùng hầu như nhà nào cũng có, nhà làm nghề thì nấu, không làm nghề họ cho thuê có khi bỏ luôn, vì người bản địa ngán mùi thốt nốt rồi, họ ít uống. Nước bán đắt là khách du lịch ưng

 

Cây con dưới đất tự mọc đầy, nó là loại cây tự tin khẳng định, không hề phun xịt, từ bé đến lớn và sống từng chùm như cây tre, sống cách biệt với các cây to khác thì nó sẽ tốt hơn, lượng nước nhiều hơn.

 

Thông thường cây 20 tuổi sẽ trưởng thành, 3 năm lấy nước đầu là chưa nấu đường được, nên phải 25 năm hơn mới có mẻ đường đầu tiên. Cây nó rất chắc chắn, mưa gió không quật nó ngã được.

Nấu 1 mẻ đường như thế khoảng 12-20 kí cho 1 nồi. Đánh sẽ khỏe hơn, cái nồi chú đánh nhỏ xíu thế mà 14 kí đường á, đánh thủ công rất mệt, phải thay phiên nhau. Và 1 kí đường từ 5-6 lít nước thâu.

Nghe đồn thì đường phải có chất tẩy để không lên men, cái đó có nhé, hầu như mọi nơi bán vỉa hè cho khách du lịch đều thế. Có tẩy và trộn đường thì nó sẽ không thể lên men, bán ngoài nắng hơn năm nó vẫn thế, chứ đường tớ bán nó lên men như vũ bão, rất là đau đầu. Nó chính là lớp trắng trắng dày 1 phân bạn thấy ở phía trên của lọ

 

Gỗ Sến là cây rừng, mua theo khúc cân kí ở Campuchia, giá rẻ, có vị chát, đắng rất nhẹ, kiềm chế sự lên men trong khoảng 9 giờ, nên nước vừa lấy phải nấu ngay, nhưng bù lại thì chất lượng tuyệt vời.

 

Cho nên, hãy quên các quán vỉa hè đi, quên các lò làm ăn chụp giật, không có tay nghề đi, về bên mình, ăn hũ nào là nhớ hũ đó, nó thơm ngon khó cưỡng lắm, điều này không thể xuất hiện trong đường pha + tẩy được.

Nó chẳng là cái gì cao siêu, chỉ là loại cây, cho nước ngọt quanh năm, ít nhiều thì tùy mùa, nó nhiều, có công nấu thì sẽ thành đường”

Đôi nét về sản phẩm bên mình, mỗi sản phẩm là một câu chuyện. Sản phẩm mình chọn đôi khi là con người chọn nó, làm ra nó

 

Bình luận của bạn sẽ được duyệt trước khi đăng lên

Bình luận